Kịch bản còn khiên cưỡng
Thực tế, ý tưởng kết hợp chủ đề ẩm thực với các vấn đề xã hội không mới trong thể loại kinh dị. Trước đó các phim như The Menu (2022) hay The Platform (2019) đều thành công khi khai thác ẩm thực theo góc nhìn u ám và đầy ẩn ý, phản ánh những mối quan hệ quyền lực, xã hội và đạo đức thông qua việc ăn uống.
Gần nhất, series Thái Lan Hunger (2023) cũng tìm cách bóc trần mặt trái của thế giới ẩm thực xa hoa, phản ánh sự chênh lệch giữa các tầng lớp xã hội.
Tuy nhiên, Tiệm ăn của quỷ có những điểm sáng riêng khi cố gắng lồng ghép những nét văn hóa Việt vào cách khai thác ẩm thực và triết lý nhân sinh. Qua các món ăn quen thuộc, phim cài cắm những bài học về nghiệp báo và đạo đức.
Kịch bản do Hàm Trần chấp bút cùng biên kịch Trần Hoài Nam. Mỗi tập có nội dung hoàn toàn độc lập, xoay quanh các tội lỗi lớn trong giáo lý Phật giáo gồm: Tham, Sân, Si, Mạn và Nghi.
Nhưng cũng vì cố gắng đưa vào nhiều thông điệp, kịch bản phim còn để lộ hạn chế với diễn biến đôi lúc gượng ép, thiếu logic.
Trong các tập bốn hay tập năm, nhiều tình tiết không hợp lý mà chỉ tạo cảm giác mệt mỏi. Thông điệp về bất công và sự sân hận cũng được xử lý chưa tới, khiến sự chuyển biến về tâm lý của nhân vật trở nên thiếu thuyết phục.
Đến tập cuối, các biên kịch muốn giải thích và kết nối toàn bộ câu chuyện nhưng kết quả lại gây bối rối. Một số chi tiết như nguồn gốc tiệm ăn của quỷ và các thế lực đứng sau chưa được giải thích, làm rõ để thuyết phục người xem.
Nhiều tình tiết trong phim còn khiên cưỡng.