Phần lớn phân cảnh trong phim lại được xử lý bằng kỹ xảo vi tính. Trong trận chiến cuối cùng, hàng vạn binh sĩ trên chiến trường gần như bất động, chỉ có Âu Dương Phong và Quách Tĩnh đơn độc giao đấu, khiến cảnh phim trở nên thiếu chân thực.
"Các cảnh chiến đấu dù có sử dụng hiệu ứng kỹ xảo nhưng lại mang đến cảm giác rẻ tiền, hoàn toàn thiếu đi sự tinh tế từng làm nên nét đặc trưng của những bộ phim võ hiệp kinh điển. Đặc biệt, hiệu ứng trong các pha giao đấu trông không khác gì phiên bản sao chép từ những bộ phim siêu anh hùng Hollywood - vừa thiếu sáng tạo, vừa mất đi chất riêng của điện ảnh võ hiệp Trung Quốc" - báo Trung viết.
Không dừng lại ở đó, bộ phim còn tập trung quá nhiều vào yếu tố tình cảm, biến tác phẩm thành câu chuyện ngôn tình hơn là phim võ hiệp chính thống.
Điều khiến khán giả thất vọng hơn cả chính là cách bộ phim xử lý cốt truyện. Tác phẩm chỉ chuyển thể từ chương 34 đến chương 40 của nguyên tác, phần còn lại sẽ được chia ra cho hai phần phim tiếp theo. Tờ Sohu cho rằng quyết định này không xuất phát từ mong muốn tạo ra một bộ phim hoàn chỉnh, mà chỉ đơn thuần là để tận dụng thương hiệu nhằm tối đa hóa lợi nhuận.
Trước làn sóng chỉ trích, một số người lên tiếng bảo vệ Từ Khắc. Blogger Vương Đại Phát nhận định, vì bộ phim này, Từ Khắc có thể sẽ “mất sạch danh tiếng ở chặng cuối sự nghiệp”. Ẩn ý đằng sau chính là việc thất bại này không hoàn toàn do lỗi của đạo diễn.
Bà lên tiếng kêu gọi Tiêu Chiến “quay về đóng phim thần tượng”, vì khán giả muốn ngắm gương mặt điển trai của anh hơn là nhìn anh cố gắng hóa thân thành đại hiệp.
Ngay khi mọi người đều nói Từ Khắc không còn giữ được phong độ như xưa, biên kịch nổi tiếng Uông Hải Lâm chủ động lên tiếng bảo vệ. Ông đổ lỗi cho các thế lực tư bản đứng sau bộ phim, ám chỉ: "Không phải Từ Khắc chủ động chọn Tiêu Chiến làm nam chính, mà đó là quyết định bị ép buộc từ phía các nhà đầu tư".